Câu chuyện của tôi " người mẹ đơn thân"

Mẹ tôi!!! Người đàn bà đơn thân gần 30 năm nay.

Dẫu vẫn biết mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, nhưng sao cuộc đời mẹ khổ quá.

Cuộc sống thật nghiệt ngã khi đã cướp đi chỗ dựa của mẹ khi tôi mới chỉ được vài tháng tuổi. Ngày bố tôi mất, mẹ tôi ngất đi, sống lại, còn tôi khát sữa cũng khóc lả đi…cuộc sống tưởng chừng chấm dứt với 2 mẹ con tôi. Nhưng rồi bằng một phép màu nào đó, mẹ tôi đứng dậy.

Cuộc sống không như câu chuyện cổ tích, lúc mẹ tôi đau khổ nhất thì sẽ có ông bụt hiện lên giúp đỡ. Nhưng không, cuộc sống vẫn vậy, cái nắng vẫn chói chang, tôi vẫn khát sữa và mẹ tôi thì vẫn lai lưng làm việc mà vẫn nghèo túng. Tôi còn nhớ những bữa cơm chỉ có bát rau, sang thêm thì thêm được 1,2 con cái khô. Khi ấy tôi còn quá bé để hiểu sức mạnh của đồng tiền. Chỉ biết rằng tôi vẫn hay dỗi hờn, ăn vạ, không chịu ăn vì không có thịt...

Chẳng thế sống nếu chỉ trông chờ vào 2 sào ruộng, để kiếm tiền mẹ tôi còn nhận làm mọi thứ - tất cả những gì người ta thuê từ bốc gạch, cuốc ruộng…rồi làm đủ mọi nghề từ đàn nát, làm hương, làm tăm… mà cũng chẳng bớt khổ. Ký ức ùa về, tôi còn nhớ hồi đó, tôi chỉ cầu mong trời mưa, những hôm ấy mẹ tôi không phải đi làm, sẽ ở nhà kể chuyện cho tôi, nấu cơm cho tôi…nhưng tôi nào biết rằng, những hôm ấy mẹ tôi lại xót ruột nhường nào.

Nhưng rồi, mẹ tôi mỗi ngày một già, yếu mà tôi mỗi ngày một lớn, tiền ăn học cũng lớn dần. May sao, lúc đó người họ hàng khuyên mẹ tôi làm giúp việc trên thành phố. Khi ấy tôi mới lên lớp 4. Những người thân, hàng xóm đều trách mắng mẹ tôi, ngăn cản không cho mẹ đi làm, vì họ nói tôi còn quá nhỏ. Và tôi cũng vậy, tôi còn quá bé để tự làm mọi thứ. Và rồi mẹ vẫn đi làm, lúc đó tôi thường trách mẹ: “ tại sao lại để tôi lại một mình?” nhưng giờ đây khi lớn, tôi hiểu đấy là con đường duy nhất để tôi tiếp tục được học hành.

Có thể bạn quan tâm: http://giupviec88.com/dich-vu/giup-viec-gia-dinh

Từ khi mẹ đi làm, bữa cơm của tôi đã có thịt, tôi được mua quần áo mới – điều mà trước hề tôi chưa từng được và tôi được tiếp tục đi học. Cuộc sống từ đây bớt nghèo túng hơn. Và cũng chính cuộc sống này đã dạy tôi cách sống tự lập, kiên cường và mạnh mẽ hơn.

Hơn 15 năm mẹ tôi làm giúp việc, giờ đây tôi đã tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định với mức lương khá, tôi đã có thể tự nuôi mẹ. Sau ngần ấy năm chúng tôi mới lại được sống cùng nhau. Hiện tại, mẹ tôi không còn làm giúp việc nữa. Dù trong những năm tháng làm giúp việc, mẹ tôi cũng phải chịu đựng, nhẫn nhịn rất nhiều khi mang kiếp osin. Nhưng mặc kệ tất cả, từ sâu trong lòng tôi vẫn thầm cảm ơn công việc này đã nuôi sống tôi, đã giúp cuộc sống mẹ tôi đỡ vất vả hơn và giúp tôi có cuộc sống đàng hoàng hiện nay.  

Trong cuộc sống hiện đại, nếu không có những người giúp việc, gia đình bạn sẽ thật sự gặp vấn đề. Vì vậy, tôi chỉ mong muốn rằng mọi người bớt kỳ thị và có cái nhìn tích cực hơn về nghề giúp việc. Họ cũng bỏ mồ hôi, công sức và cũng lao động như ai để nhận đồng lương chân chính. Hãy cho đi rồi bạn sẽ được nhận lại.

Nguồn: Giupviec88.com

 

Hỗ trợ trực tuyến

Hotline - 0967252998
CSKH - 0967252998